Đỗ Thư
Rồi lại ráp lại thành hình
Thành một khối xù xì và nham nhở
Rồi lại văng, lại va đập, và lại vỡ tan
Nỗi cô đơn của em hình hài
Nỗi cô đơn của em kiên trì và bám chặt
Nỗi cô đơn hát những khúc ca ngạo buồn
Nỗi cô đơn lăn lăn hình giọt lệ
Nỗi cô đơn đầu hè
Nỗi cô đơn cuối đông
Nỗi cô đơn buổi sớm
Nỗi cô đơn xế chiều
Đừng gọi tên nỗi cô đơn
Khi quên mất tên mình trong cuộc tình anh rạn vỡ
Đừng gọi tên em
Khi trong trái tim anh em không phải là người duy nhất
Đừng để nỗi cô đơn ngạo cười
Để lòng em rơi
Trong những hun hút sâu và hun hút sầu
Đừng đẩy em vào những chơi vơi
Đừng đẩy em rơi vào vòng tay một người đàn ông khác
Bằng sự lạnh lùng và trốn tránh
Em yêu anh
Và em yêu chân thật
Em yêu anh
Em yêu sự cô đơn của chính mình
Vì sự cô đơn của em
Sự lạnh lùng của anh
Sự khao khát lấp đầy những khoảng trống thời gian và tâm hồn
Cho em biết
Em là của anh
Em còn được là một phần trong những mệt nhoài cuộc sống mà anh còn lẩn tránh
Nỗi cô đơn kiên trì và bảo thủ
Nỗi cô đơn bám chặt
Nỗi cô đơn của em không bao giờ biết hát
Nỗi cô đơn xù xì và nham nhở
Nỗi cô đơn chảy máu
Nhưng nỗi cô đơn rất đỗi hiền lành
Nỗi cô đơn không bao giờ biết hát
Nhưng em lại hát cho những đớn đau trong cuộc tình em là người mải miết
Rong ruổi
Rong ruổi
Cô đơn
....