Ngày giọt nhớ uống từ đôi mắt mẹ
câu đồng dao dốc ngược kí ức buồn
mẹ nhặt mình từ giọng ba hằn học
mẹ cắt mình từ ánh mắt ba: thôi!
Người đàn bà nào của ba bên ngoài cánh cửa
phố nhiễu nhương với môi đỏ chân dài
con không hiểu chỉ nghe lời mẹ gắt
gọi ba về, nói con đói nghe không
Dạ con đói hay mẹ cồn cào đợi
bữa cơm chiều để lỡ món canh thương
ngoài cánh cửa ba có đang vui sướng
hay là đang mua lụy bán phiền…
Con thương ba đêm dài dông với bão
mẹ khổ đau đay nghiến những trận cười…
Người đàn bà nào của ba bên ngoài cánh cửa
có đáng giá bằng tiếng nấc con thơ
ba từng bảo tim ba đang buốt giá
con ra đời sưởi ấm cả mùa đông
Người đàn bà nào của ba bên ngoài cánh cửa?