Diễn viên Trung Hiếu. |
Từng được biết đến qua những vai diễn hiền lành, nhẹ nhàng, vài năm qua, khán giả thấy Trung Hiếu "lột xác", quay 180 độ trong những vai tay chơi, ngỗ ngược, du côn, xảo quyệt. Bản thân anh đôi lúc cũng có cảm giác không biết mình có "hoàn lương" trở về làm anh chàng thư sinh kính cận với nụ cười hiền lành của ngày xưa nữa hay không... Hết Cát bụi, Tôi và chúng ta, Hamlet... và gần đây nhất là Tình trong Xuân tím, Trung Hiếu giờ đã thành quen với những vai phản diện.
Khán giả yêu phim vẫn hỏi không biết Thiện của Giải hạn "lặn" đi đâu. Khán giả yêu kịch nói thì hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bất ngờ đến nỗi ngày anh vào vai lão Actor trong Hamlet, dù đã được giới thiệu ngay từ đầu vai diễn này do nghệ sĩ Trung Hiếu đảm nhiệm, đến khi cánh màn khép lại không ai có thể tin nổi làm sao Hiếu lại... độc ác, mưu mô và tàn nhẫn một cách dễ dàng như vậy. Và Hiếu cứ trượt dài vào con đường... "bất nhân", tính đến nay cũng đã 4 năm.
Dù đã lâu rồi vở Cát bụi không diễn, nhưng khán giả khó có thể quên tay nhà văn nham nhở Tống Thoại. Trong kịch nói, Trung Hiếu cũng đóng kha khá vai phản diện, tuy vậy Tống Thoại lại là vai diễn có hành động, lối nói, sắc mặt, nụ cười không lẫn với ai. Dù nhà hát có nhiều gương mặt nam đóng dạng vai này như Hoàng Dũng, Phú Thăng, Công Lý..., mỗi người mỗi vẻ nhưng khán giả tìm thấy sức hấp dẫn ở diễn viên này sự mới lạ, tạo nên một cảm giác đối nghịch giữa hai dạng vai anh từng đóng. Dần cũng thành quen, nhiều người trong nghề còn nghĩ rằng anh hợp với vai phản diện hơn là vai chính diện. Xong bộ phim truyền hình Đường đời, anh nhận ngay giải Nhân vật đáng ghét nhất năm 2004 do khán giả bình chọn. Xem xong phim, lũ trẻ con ngày nào thấy chú Hiếu cứ ríu ra ríu rít, vòi vĩnh, nay nhìn thấy chú là... chạy mất dép và nếu ngoái lại thì cũng tặng chú câu nói "không thèm chơi với chú nữa".
Trung Hiếu cũng “xuất hiện” ở một số bộ phim với vai trò người lồng tiếng. Câu nói giờ thành cửa miệng của mỗi người "Không nên trì hoãn cái sự sung sướng ấy lại", sang sảng thuốc lào, đùng đục gà trống mà Chu Văn Quềnh náo loạn phim Đất và người chính là "từ miệng" Trung Hiếu mà ra. Nhiều người vẫn bảo anh "mặt chính diện nhưng giọng phản diện". Chính giọng nói không lẫn vào ai ấy cũng chính là một trong những lợi thế khiến các nhân vật của anh không giống ai, kể cả những vai diễn lại từ một người đã nổi đình đám trước đó như phó giám đốc Chính trong Tôi và chúng ta, vai diễn đánh dấu “thương hiệu” NSƯT Hoàng Dũng một thời.
Bốn năm qua, Trung Hiếu đau đáu với việc... hoàn lương: "Khi vào vai phản diện, tôi tự quên mình của ngày xưa, nhưng khi cánh màn khép lại, lại đặt câu hỏi, nếu ngày mai, ngày kia sẽ nhận vai chính diện mình sẽ như thế nào, có bất ngờ, bỡ ngỡ hay không? Tôi nghĩ có. Lần vào vai chính diện trong Mùa hoa sữa, tôi thấy mình như đang lạc vào một không khí hoàn toàn mới nhưng không lạ, và mình là người đang đi tìm, phải đi tìm bằng được một cái gì đó. Nhiều người bảo đóng kịch phải biết kiếm tìm, khổ nỗi tôi không chủ trương kiếm tìm mà chính bản thân mỗi sự thay đổi đều khiến tôi phải vào cuộc kiếm tìm đó".
32 tuổi, vào nghề đã lâu và từng được nhiều giải thưởng tại các hội diễn và liên hoan sân khấu kịch cũng như liên hoan phim, nhiều người vẫn nghĩ Trung Hiếu còn là một diễn viên rất trẻ. Cũng tại 32 tuổi rồi mà chưa vợ, tình yêu cũng không thấy tăm hơi thì ai nghĩ là già? Sau cú "trượt dài" với những vai côn đồ, đểu giả, mưu mô, vô công rồi nghề, năm nay, khán giả sẽ đợi Trung Hiếu "hoàn lương" thực sự, với vai nhà báo chân chính, một người Hà Nội tuyệt vời nhưng phải sống một cuộc đời đầy sóng gió trong bộ phim truyền hình 10 tập Đèn vàng sẽ ra mắt trong thời gian tới.
(Theo Thanh Niên)