Bìa sách Thần đồng đất Việt. |
- Đặc điểm của truyện tranh Mỹ là tính bạo lực và hành động. Trong khi đó, 'Thần đồng đất Việt' lại có vẻ hơi 'hiền' với màu sắc dí dỏm và đậm chất trí tuệ Á Đông. Vậy tại sao công ty Phan Thị vẫn quyết định "đem chuông đi đấm xứ người"?
- Thiếu nhi là những khách hàng rất khó tính: sách không hay không mua, sách đẹp nhưng đắt, trẻ con cũng không đủ tiền mua, sách hay nhưng không hợp thị hiếu, chúng cũng không mua... Vì vậy, ngay từ tập đầu tiên của Thần đồng đất Việt, ban biên tập đã nghiên cứu rất kỹ phương thức làm truyện tranh trên thế giới. Nhờ đó mà bộ truyện trở thành một sản phẩm truyện tranh đúng nghĩa với lối đi riêng. Còn một số điểm khác khiến Thần đồng đất Việt có thể tự tin: hơn một năm qua, bộ truyện đã trở thành 'hiện tượng' trong đời sống văn hóa thiếu nhi VN. Mặt khác, bộ truyện cũng đang được 5 NXB tại Mỹ "để mắt". Vì vậy, Phan Thị đã mạnh dạn tổ chức cuộc thi chuyển ngữ Thần đồng đất Việt sang tiếng Anh với hoài bão quảng bá văn hoá Việt. Thêm nữa, thông qua nhân vật Trạng Tí, đã được cách điệu về ngoại hình, độc giả nhỏ tuổi có thể tiếp cận với những thần đồng của VN, cùng những tính cách đáng nhớ như thông minh tột đỉnh, bộ nhớ siêu phàm, suy luận sâu sắc, phán đoán giỏi... Đây có thể coi là món ăn lạ miệng cho độc giả Mỹ.
- Ngoại trừ 'Thần đồng đất Việt', phần lớn truyện tranh nội địa đều khó cạnh tranh với 'Doremon', 'Pokemon', '7 Viên ngọc rồng'... Theo chị, tại sao truyện tranh VN vẫn chưa có chỗ đứng?
- Truyện tranh nước ngoài nói chung, truyện tranh Nhật Bản nói riêng rất hợp thị hiếu thiếu nhi VN vì họ biết cách khai thác và làm phong phú đề tài. Bên cạnh đó, tính về mặt kinh tế thì truyện tranh Nhật Bản rất rẻ cho nhà đầu tư. Ví dụ: đầu tư cho một tập truyện bằng tiếng Nhật với giá khoảng 50.000 đồng, công dịch 500.000 đồng; đồ hoạ vi tính 1.000.000 đồng. Nếu đề tài được các em yêu thích, nhà đầu tư sẽ có số lãi gấp 20-300 lần vốn bỏ ra, mà độ rủi ro hoàn toàn không có. Trong khi đó, truyện tranh VN, nguồn đề tài đã ít, vốn đầu tư lớn, độ rủi ro cao. Hơn nữa lại chịu nhiều áp lực về xuất bản còn lãi thì... tạm thời quên đi nếu in dưới 20.000bản/tập.
- Nhà văn Bùi Chí Vinh từng nhận xét: 'Thần đồng đất Việt' có một số điểm yếu như ngôn ngữ rời rạc, cụt lủn, khá nhiều tiếng lóng, hình vẽ méo mó... Còn Phan Thị thực chất chỉ là một nhóm tư nhân giỏi làm kinh tế. Chị nghĩ sao?
- Tiêu chí của Thần đồng đất Việt là giải trí. Và vì muốn thoả mãn thị hiếu của các em nên chúng tôi chú trọng hình ảnh hơn lời thoại đồng thời, sử dụng thủ pháp điện ảnh: âm thanh đi kèm hành động chính. Bởi vậy, những tiếng "ầm", "bốp", "binh", "rắc"… có thể khiến người lớn tuổi nếu đọc thoáng qua thì có cảm giác bạo lực. Song thực chất, các cảnh ẩu đả để làm tăng kịch tính cho Thần đồng đất Việt đều được cách điệu bằng các yếu tố hài hước, dí dỏm.
Có những tập truyện tranh VN được vẽ rất công phu, được giới mỹ thuật đánh giá rất cao, được trao huy chương này nọ nhưng sách in ra thì bị xếp xó trong kho hoặc bám bụi trong thư viện… Trong khi đó, Thần đồng đất Việt, tập truyện đầu tay của những người trẻ tuổi không qua trường lớp đào tạo chính quy nào, lại được độc giả nhí và các bậc phụ huynh hào hứng đón nhận. Vì vậy, tôi mong lớp hoạ sĩ đi trước và một số độc giả hãy bớt "khó tính".
Hiền Hoà thực hiện